Saturday, April 1, 2017

Trich đoạn Đêm lạnh chùa hoang

Đến jờ mình quyết đấu 
Các thiên sứ Đại Mông 
Khoan 
Hay chậm cho ta vài giây phút 
Tiếng tạ tình còn vang vọng đâu đây 
Lời tâm sự ngày nào như mới đó 
Sơn ca… 
Nâng chén nghe lòng đau… 
Rượu mềm môi cay đắng 
Nước mắt nào vẫn sầu 
Ôi tủi buồn lệ tràn 
Rượu cạn chung giả từ 
Nâng chén nào vơi sầu 
Chén chia tay giã từ 
Mai đôi đường chia ly 
Men giã từ nặng sầu 
Rượu mềm môi cay đắng 
Cất chén nồng giã từ 
Ôi oán thù ngăn đường 

Sơn ca ơi chốc nữa đây 1 trong 2 ta sẽ có người gục ngã 
Kẻ còn lại sẽ cuối đầu buồn bả tiễn người đi vạn kỷ ko về 
Chiến thắng vinh quang sao mắt lệ đầm đìa 
Sao trời sanh 2 ta ko cùng chung giới tuyến 
Cho oán thù ngăn lối tình yêu 
Sao e là trang võ tướng 
Mà ko là 1 cô gái tầm thường dệt mộng ươm mơ 
Để có thể cùng ai ngắm trăng lên nhìn lá rụng 
Sống bên nhau cho đến trọn đời 

Bảo xuyên ơi 
Trong tận cùng sâu thẳm của tâm hồn ta vẫn tha thiết yêu nhau 
Nhưng thôi hãy gượng sầu khuây lấp niềm đau 
Khi phải cuối đầu tuân theo mạng số 

Em không thể chống lại uy quyền của phụ hãng 
Sẽ trở về thọ tội trước triều ca 
Anh có trở về lại giang nam cuối mùa thu lạnh 
Xin hãy mang theo hình ảnh của đêm này 

Một bếp lửa hồng bập bùng cháy dỡ 
Một ngôi chùa hoang phế cô liêu 
Kỉ niệm cuối cùng của chúng mình còn sót lại 
Từ hôm nay và mãi mãi đến sau này 


Sơn ca vĩnh biệt 

Sơn đệ ơi ta còn biết phải làm sao khi nàng đã toan xuống tay sát hại e khi e vừa buông tay kiếm 
Và ân tình kia dẫu nặng bằng non thì nợ núi song lại thâm sâu hơn biển rộng sông đầy 
Trước tình cảnh đớn đau này 
Trên ngã rẻ đau lòng 
Chúng ta đành phải chọn 1 con đường 

Cao Nguyên Bình 
Đường gươm anh dẫu vô tình 
Nhưng đã giúp e vẹn chung tình 
Chớ em đâu ơ…nỡ giết người em yêu 
Nếu Tần Vĩnh Sơn ngã gục 
Biết đâu vì tổ quốc e sẽ xuống mạnh tay gươm 
Trần thế 1 mình em phải sống sao đây 

Bảo Xuyên ơi còn nói jì đây lời vĩnh biệt 
Trong tay anh ôm trọn xác thân nàng 
Mà nghe như ôm trọn 1 trời tang thương 
Thương khóc cho ai mà trời cũng đang rơi lệ 
Bảo xuyên ơi ta đành vĩnh biệt nhau rồi 

Sơn ca , sơn ca ơi em nằm đây 
Gối trọn tim mình 
Chờ nghe lời anh ru mộng 
Cầm tay nghiêng giấc nôi hồng 
Người thương triền môi tâm sự 
Ngạt ngào hương jó xa 
Em vào cơn lãng du 

Bão xuyên ơi đây là giấc ngủ thần tiên vì e về bên kia miền hoa cỏ có trăng dãy cô đơn có gió ngàn nức nở và có nổi sầu thương dời dợi nhớ thương về 

Chưa trọn yêu thương sao e đã vội chia lìa 
Em sẽ bình yên trong giấc ngủ 
Còn anh chưa biết mình sẽ ra sao 
Mất em rồi cuộc đời anh trống trải 
Quảnh mặt nhìn mây núi chập chờn xa 
Nhưng nếu đường hoa mang đầy kỉ niệm và dấu chân xưa còn in đậm giấc mơ nào 

Chuyện mai sau của chúng mình chỉ còn là mộng ảo 
Thì đừng hòai vọng làm chi cho thêm buồn bã kiếp hoa sầu 
Sơn ơi 
Khi e đã chết đi rồi 
Anh hãy đưa e về ải nhạn 
Xây 1 nấm mộ giữa biên cương 
Cho e được nhìn về quê hương Mông Cổ 
Với cát vàng với sa mạc hoang du 
Và những đêm trăng hồn em xuôi về trung thổ 
Để tìm anh cho đỡ nhớ vơi sầu 
Bảo Xuyên 
Sơn ca 
Hãy gọi e là Hồ muội…

No comments:

Post a Comment