Monday, April 3, 2017

XIN GỌI NHAU LÀ CỐ NHÂN

Nhạc:
Tôi trở về đây lúc đêm vừa lên, giăng mắc trời mưa phố xưa buồn thêm, gác lòng tìm dư hương
 ngày xưa . Bao nhiêu kỉ niệm êm ái, 1 tình yêu thoáng trên tầm tay . Tôi trở về đây với con đường
xưa . Đâu bóng người thương cố nhân về đâu ? Phím buồn chợt đâu đây vọng đưa. Công viên lạnh
lùng hoang vắng, ngọn đèn đêm đứng im cúi… đầu.
Vọng cổ:
..... Phố nhỏ về đêm âm vang từng nhịp bước, lối cũ đường xưa lạnh lùng im vắng mưa vẫn mưa rơi
 làm tê buốt tâm…hồn. Anh đi về đâu khi em đã xa rồi ? Còn lại bên anh ánh đèn đêm hiu hắt, trên
 bến đợi chờ của thuở vào yêu . Lời hẹn hò còn quanh quẩn bên tai, theo tiếng gió mưa len vào nỗi
nhớ. Kỉ niệm còn đây, người xưa đâu mất, đêm vắng canh tàn riêng mình tôi đếm bước…

Về đâu mái tóc người thương, về đâu tiếng hát du dương hôm nào, khúc nhạc tình xưa vẫn tha thiết
 ngọt ngào . Đàn chưa dứt dây tơ sao người ca đâu vắng ? Phím lạc tơ chùng, cung oán cung thương
 . Em vội hẹn thề, em cũng vội quên, để lại trong tôi vết thương lòng đau nhói . Mộng ước tương
 lai tan thành mây khói, đeo đẳng bên người bao nỗi nhớ thương…
 Nhạc:
Thu đến thu đi cho lá vàng lại bay, em theo bước về nhà ai, ân tình xưa đã lỡ, thời gian nào bôi
xóa, kỉ niệm đầu ai đành lòng quên . Phố buồn mình tôi bước chân lẻ loi, day dứt trời mưa bỗng
 nghe mặn môi . Nỗi niềm chuyện tâm tư người ơi, xin ghi nhạc lòng thương nhớ, mình gọi nhau
cố nhân u sầu
Vọng cổ:
.... Tìm hỏi người quen tôi mới biết em đã vui bước vu qui từ mùa thu trước, xác pháo hồng bay
 hoà lẫn xác lá thu…vàng .
Biết nói gì đây khi đã lỡ cung đàn . Thời gian qua sẽ làm nhạt phai kỉ niệm, sẽ có được vết hằn
nhung nhớ trong tim . Bóng hình tôi chắc em đã lãng quên, kỉ niệm cũ cũng vỡ tan như xác pháo,
 giọt mưa đêm hay giọt lệ lòng đang chảy, đọng lại trên môi men đắng cuộc đời.

Phố buồn mình tôi bước chân lẻ loi, day dứt trời mưa bỗng nghe mặn môi, nỗi niềm chuyện tâm
tư người ơi, xin ghi nhạc lòng thương nhớ, mình gọi nhau cố nhân u sầu. Nếu mai này mình lỡ gặp
 nhau , xin hãy gọi nhau là cố nhân anh hỡi . Đường vào tình yêu với bao điều chua xót , gom góp
 đau buồn em cất bước vu qui, lá thu vàng tiễn bước em đi, gởi thương gởi nhớ về cho một người.
Đường về bến hẹn mưa giăng lối, phố nhỏ mình tôi bước lẻ loi, tìm trong kỉ niệm người thương cũ,
 mỏi mắt mong chờ mà em vẫn biệt tăm.











VẦNG TRĂNG SÔNG TRẸM

 Phi Hùng

- Lý trăng soi -

Ơi vầng trăng soi tóc ai buông dài
Theo mái chèo khoan thai, gió lay bóng dừa
Bông tràm đong đưa theo sóng khua mạn thuyền
Câu hò giao duyên
Tình ai tha thiết, ai biết lòng ai
Vầng trăng nghiêng áo bay bay
Theo tháng năm dài, theo mộng tình say...
- Vọng cổ -
1. Tôi say tiếng hát của cô gái chèo thuyền chở đầy trăng trên dòng sông Trèm Trẹm. Tiếng cô
 gái nhặt khoan như lời trái tim ai nghèn nghẹn ...đêm nào. Tôi làm sao quên được ánh mắt dâng trào
. Cô gái Cái Tàu chiều chiều ngồi chải tóc, nhìn cánh cò, lòng mong đợi bóng người đi. Ai biết cô
 đang mơ ước những gì, ngày hội ngộ giữa mùa sen trắng nở....Hay âm thầm thương nhớ giữa trời
đông, chỉ có cô mới hiểu được lòng người chung thủy.
2. Thời gian qua, trăng tròn rồi lại khuyết, người năm xưa sao biền biệt mãi không về. Để nhớ để
thương đè nặng câu thề.Vì tiếng gọi núi sông, cô một mình lặn lội, hết Cạnh Đền, Sông Đốc đến
Tam Giang. Hết Chắc Băng, xuôi đò dọc, đò ngang, vào Huyện Sử qua rừng tràm U Minh Hạ.
 Vì tình yêu, vì quê hương mẹ, cô bám đất kiên cường như rừng đước Cà Mau.
- Lý Chiều Chiều -
Chiều chiều... Trên bến sông... Ai chờ mong...
Mong chờ mong....
Tiếng ca như lòng thương nhớ
Chín năm nhớ thương âm thầm
Đêm đêm ngắm trăng xuyên cành
Hương tràm ngạt ngào lan nhanh
Xanh xanh áo ai mây trời
Lao xao sóng xô vang lời
Tơ vàng trên dòng sông rơi
Bâng khuâng lặng nghe trang đời...
- Vọng cổ -
5. Đời cô gái như chuyện cổ tích trên vùng sông nước. Hồn lâng lâng theo con thuyền xuôi ngược,
nhìn trăng nghiêng nghiêng mà tôi cứ ngỡ bước …chân người. Sao lung linh hay ánh mắt cô cười.
 Là con cháu bà Trưng, bà Triệu, cô đã một thời oanh liệt, dọc ngang. Ôi! Cô gái Cáu Tàu vừa đẹp
 lại vừa ngoan, vừa chung thủy lại vừa mang chí cả. Thới Bình ơi! Trăng đêm nay thương quá. Vì
 trong trăng có một phần má thắm, môi hồng....

6. Đêm nay trên dòng sông Trèm Trẹm, trăng soi đường như dãy sông Ngân. Hàng dừa nước như
 vẫy tay chào người cũ, tôi tìm về Cái Tàu thăm lại người xưa. Còn đâu nữa cô gái chiều chiều
ngồi chải tóc, nơi ấy bây giờ là cây phượng đầy bông. Màu phượng đỏ như tấm lục hồng trên nấm
mộ, tôi còn đây sao cô vội bỏ đi rồi....
Thới Bình ơi! Đời cô gái như một trang huyền thọai.
Bên một người khơi dậy những kỷ niệm ngày xưa.
Từ đây cho đến bao giờ
Vầng trăng sông Trẹm.... Ai chờ đợi ai ./


TRỐNG LOẠN THĂNG LONG THÀNH

THƠ
Ba quân ơi nghe chăng tiếng trống  
Tiếng trống xâm lăng, tiếng trống loạn cuồng  
Tiếng trống thê lương, Thăng Long sắp mất
Uy danh sắp tàn. Đời tan nát tan
VỌNG CỔ
Câu 1.Nhưng không, Hoàng Diệu này sẽ dẹp tan hồi trống loạn của Pháp quân để cố thủ Thăng
 Long Thành ... Tất cả hãy nghe ta mà giữ vững ngọn cờ vàng. Là một viên Tổng Đốc nhà Nam
 anh dũng, ta thề một lòng sống chết với ba quân. Đây là thành quách thân yêu từng bảo bọc uy
 danh Hoàng Diệu, thì có lẽ đâu giờ này ta lại để xóa tên mình trên trang việt sử.
Câu 2.Kìa tại sao ba quân lại thờ thẫn nhìn ta với tia mắt buồn như chán nản, hay là ba quân đang
ngầm bảo rằng ta đang run sợ muốn qui hàng ... Về việc ta vừa sai Tôn Thất Bá xuống mặt thành .
.. Không , đó là ta muốn kéo dài trận chiến để sẵn sàng chỉnh đốn quân binh. Vậy ba quân hãy gom
 sẵn oán hờn lên đầu gươm ngọn giáo với tất cả niềm tin.Nếu mà thành quách đổ tan Hãy bươi gạch
 vụn mà tìm xác ta
Câu 3. Trống lại đổ liên hồi ngạo nghễ, thế là địch quân đã siết chặt vòng vây. Ba quân ơi trời đất
 đang lần lần thu hẹp lại để nhốt căm thù vào bốn vách thành cao. Và máu lửa sẽ đến đây để gieo
 thêm thảm họa. Vậy ta phải làm sao đem máu lửa dẹp tan máu lửa rồi vẽ tên mình lên mặt đất
quê hương.Tim người đựng mấy nguồn thương Trần gian có mấy con đường nhục vinh Hãy tìm
 cái chết hùng anh Dầu tan xương thịt uy danh để đời
VỌNG CỔ
Câu 4. Trời ơi, súng nổ đan bay lửa tràn như bão loạn đang mang tai ươn thảm trạng đến đây rồi ...
Cửa thành Nam bị tan vỡ lần hồi. Mà quân sĩ thây từng thây gục ngã, tiếng reo hò thay thế tiếng
quân la. Ôi ! ta muốn hét muốn la cho tường thành đổ nát, để vùi chôn thi thể ba quân cho thịt
 xương kia khỏi bị gót xâm lăng nó chà đạp dày bừa.
Câu 5. Thôi, ba quân ơi, sức giặc mạnh như mưa cuồng thác lũ, ta không thể nào giữ nổi thành trì ...
Vậy ta hạ lệnh giải binh cho tất cả bôn đào. Hãy quăng hết giáo gươm, hãy theo lối riêng mà tìm
 sanh lộ. Đi mau đi, đừng chần chờ, đừng do dự đừng đổ lệ khóc thương ta.  Hãy tìm tâu lại Đức
 Vua Rằng ta Hoàng Diệu không về nữa đâu  Thăng Long đã mất từ lâu Thây thi này cũng vùi sâu
 đáy mồ
Câu 6. Ôi ta không thể cầm ngăn nước mắt khi nhìn theo đám quân sĩ thân yêu, đang âm thầm lẩn
 trốn với những đôi mắt buồn đẫm lệ chia ly. Ta biết họ thương ta như thương một người anh ruột
thịt, nên không đành rời bỏ lúc nguy nan. Nhưng ba quân ơi giờ đây không còn con đường nào khác
hơn là phải ra đi để bảo toàn lực lượng. Gom tàn quân chờ đợi một thời cơ để chiếm lại Thăng Lòng
 Thành Còn viên Tổng Đốc nhà Nam Thành tan thì xác cũng tan theo thành Khi nghe nhịp trống
trường đình Mơ hồi trống loạn mà tìm tên ta.





TRÊN ĐƯỜNG LƯU DIỂN

NGÂM THƠ
Có những buổi đêm về mưa lạnh buốt  
Khắp phố phường lả lướt ánh đèn khuya  
Ngồi trầm ngâm cho dĩ vãng hiện về  
Tôi nhớ mãi những quãng đường lưu diễn
VỌNG CỔ
Câu 1.Sau mấy chuyến diễn du tôi cảm thấy tình quê hương thêm đậm đà thắm thiết từ Hậu Giang
cây lành trái ngọt cho đến Miền Trung dịu dợi núi mây ngàn ... Đèn sân khấu đêm đêm buông thỏa
 ánh mơ huyền. Với bốn phương khán giả tôi đã ghi nhận tấm cảm tình của kẻ lạ người quen. Một
 giấc mơ từ buổi thiếu niên khi mới tập tễnh học đàn ca và khi còn đang cấp sách đến trường, tôi
đã cảm thấy say mê với ánh đèn sân khấu.
Câu 2. Những tiếng hoan hô những hồi cổ võ như khuyến khích tôi vững bước trên quãng đường
đầy hoa nở có sẵn những bàn tay vun quén nụ hoa đời ... Tôi chỉ là một kẻ thơ sinh còn bỡ ngỡ trên
muôn dậm đường dài. Cửa tâm hồn đang mở rộng để tiếp nhận những cảm tình của tri kỷ gần xa.
Tôi đâu dám khinh thường nghệ thuật cầm ca và luôn luôn học hỏi những điều chưa biết vì dù sao
tôi cũng như một bóng lạc đà hiền lành yếu ớt đang dung rủi trên quãng đường dịêu vợi bao la .
Câu 3. Bến Ninh Kiều gió gợn nước sông trong Tây An Tự núi Sam cây chớm nở. Khi xách hành
lý sang đò Mỹ Thuận, lúc theo đoàn qua bắc bến Tân Châu.Dừa Bến Tre nước ngọt làm sao Cô gái
 xứ Mỹ đưa đò xinh đẹp quá Cô còn nhớ rặng phi lao của biển Hội An uốn mình trước gió, và
những lượt sóng rạt rào nơi bãi Nha Trang, bao nhiêu cảnh khắc phiên và bao nhiêu ân huệ trên
bước đường lưu diễn, tôi phải làm gì đây trong đời nghệ sĩ để cùng ai đáp tạ tấm chân tình.
NGÂM THƠ
Bạn hẳn biết trong  sáu câu vọng cổ
kết tinh từ đâu khổ kiếp văn nhân     
Là đau thương rung cảm kết nên vần     
Nhờ phổ biến qua vọng ca truyền cảm
VỌNG CỔ
Câu 4.Tôi gởi tình tôi theo sáu câu trầm bổng trao đến bạn tri âm trong gió lộng bốn phương trời ...
Dù lạ dù quen cũng cảm thông trong tiếng khóc câu cười. Chuông sân khấu vừa trỗi lên ba hiệp
muôn ánh đèn màu như mở hội hoa đăng. Tôi thấy tôi bàng hoàng run rẩy cả đôi tay, nguồn cảm
xúc chan hòa trong nhịp thở. Tôi mến làm sao những ông lão đầu râu tóc bạc, cho đến những nàng
xuân nữ đang nhìn tôi khẽ hé môi cười.
Câu 5. Giảng hát đêm nay trở về chỗ trọ cuộn mình trong chăn ấm tôi còn đang trở giấc mơ màng
 ... Máy hát nhà ai buông ra những bản ca lẫn mấy cung đàn. Trong những câu vọng cổ quen quen
 nghe kỷ lại đó là bản ca của mình dạo trước, ôi còn chi sung sướng hơn khi mình được nghe tiếng
 mình trong đêm vắng, không dằn được cơn cảm xúc tôi bổng rưng rưng giọt lệ chân thành ...  
Câu 6. Khuya hôm sau khi màng nhung vừa khép lại, đoàn xe rủi vung trên đường thiên lý, trong
lúc muôn người đang say đắm trong giấc điệp triền miên. Sóng biển xanh reo khúc nhạc chơi vơi,
 làn khói biếc vấn vương rừng núi thẳm. Tôi nghe lòng lưu luyến cô gái quê thẹn thò cấy mạ và
những gương mặt vui tươi kiều diễm của những nữ sinh trong sắc áo muôn màu... Hậu Giang ơi
 tình quê hương tha thiết làm sao, Miền Trung hỡi ra đi còn luyến tiếc. ¨     Xa xôi gởi đến đôi
dòng ¨     Sáu câu vọng cổ ta lòng tri âm.



TRĂN TRỐI

Sáng tác: VIỄN CHÂU

Ngâm:
Anh cần em khóc bấy nhiêu thôi,
Tình nghĩa đôi ta đã đủ rồi,
Em hãy nín đi mà nghe nhắn nhủ,
Trước giờ anh sắp trút tàn hơi.
Vọng cổ :
Câu 1:Đừng khóc nữa em ơi! tử biệt sinh ly đều do nơi mạng số, anh đâu bó buộc cuộc đời góa bụa
của em trong khi tuổi xuân còn chan chứa mộng ân ... tình. Em hãy bước lại gần đây và nghe lời
trăn trối sau cùng. Nếu biết thương chồng thì em đừng thủ tiết, kiếm chổ cậy nhờ nương tựa mai
sau. Anh nói thật tình chớ chẳng dối lòng đâu. Em hãy nín đi đừng có khóc chi nhiều. Mai mốt
này em có được người yêu, nước mắt đâu còn tuôn rơi ngày em tái giá.
Câu 2 :Anh không muốn nghe những lời của em thề thốt, vì đó là tấm bình phong của kẻ hai lòng.
 Nếu anh chết đi thì làm sao biết được chuyện dương trần. Em nói là em sẽ thờ chồng thủ tiết,
thì có nghĩa là em muốn rẻ bước sang ngang. Em nói là em sẽ đưa tôi đến tận nghĩa trang, biết
đâu dọc đường sẽ mất đi người đưa đám táng. Nếu lúc đó tôi có buồn có giận, muốn tung nắp
 quan tài nhưng thiếu phép hồi sinh.
Ngâm:
Chuyện tình năm cũ em còn nhớ,
Hay đã quên rồi câu ái ân.
Mộng vỡ tàn canh theo giấc ngủ,
Lệ tình đẫm ước gối chăn đơn.
Vọng cổ :
Câu 4:Em ơi, anh biết nợ duyên của đôi ta là do tiền do bạc, nên anh mới mua được những đêm
ái ân bằng so le tuổi tác, trong khi anh hơn bốn mươi còn em thì mới muười sáu trăng . . . tròn.
 Vậy thì tình nghĩa gì đâu lụy phải buồn. Anh còn nhớ ngày thành hôn lễ, đi cạnh bên nàng thiên
 hạ hỏi chú rễ là ai? Họ bảo rằng ông gìa chồng đi với nàng dâu, Anh kiêu hãnh nhìn một bọn người
 vô ý thức. Còn em thì ngại ngùng lấy tay che mặt, nước mắt tuôn rơi làm đôi má phai hồng.
Câu 5:Mình sống với nhau gần năm tuổi mộng, mà tính đến hương đêm thì được bấy nhiêu lần.
tội nghiệp cho người mình yêu phảI lạnh lẻo cô phòng. Trong khi đời em thì căng đầy nhựa sống,
 anh lại cổi cằn bởi sinh lực gìa nua. Em bán ân tình mà chẳng có ai mua, ế ẩm như phiên chợ
 chiều buồn muôn vạn thuở. Nếu anh còn sống thêm sẽ làm em buồn em khổ, thèm khát tình yêu
trên danh nghĩa vợ chồng.
Câu 6 :Em ơi! bây giờ là cuối một tuần trăng, anh không hy vọng sống qua tuần trăng khác. Nếu
định mệnh thì anh đây nè biết trước vì bóng tử thần đã lãng vãng quanh đây. Nói chi nhiều tình
cũng chỉ bấy nhiêu thôi, kìa anh đã bảo em đừng khóc nữa. Anh chết đi ai sẽ lau cho em ngấn lệ ai
chiều chuộng nâng niu khi em giận em hờn. Em có nghe những lời nhắn nhủ của tôi không?
thì em hãy bình tĩnh mà nhìn tôi đi vào cõi chết. Nghe như hơi thở ngập ngừng, có tiếng tử thần
 đang réo gọi hồn tôi ./.


TRÁI KHỔ QUA

Soạn giả Viễn Châu
Nói lối
Tôi với em hai người cùng một xóm
Nhà của em có trồng đám khổ qua
Mỗi bình mình còn nặng giọt sương sa
Tôi nhìn mãi cánh tay ngà em tưới nước
Câu 1: Dây khổ qua bông vàng nhụy trắng, trái khổ qua tuy đắng nhưng đượm thắm...
VỌNG CỔ
... hương... tình...
...Mẹ tôi thường khen em thùy mỵ dịu dàng...
Em cúi đầu bẽn lẽn mà gương mặt ửng hồng và e ấp nụ cười duyên (-)
Tôi vội chạy ra sân nhìn nước, nhìn mây, nhìn đất, nhìn trời. Mong cho năm nay sớm dứt trận
mưa rào, để cho đám khổ qua được đâm chồi, nẩy lá...
Câu 2: Tôi còn nhớ trong một buổi chiều hôm ấy, khi ánh hoàng hôn vừa bao phủ thôn buồn...
...Em trao cho tôi mấy trái khổ qua và âu yếm bảo tôi rằng...
“ Công em tưới nước vun phân
Khổ qua có trái dành phần tặng anh (-)
Khổ qua nhụy trắng lá xanh
Trái quê thắm đượm mối tình đồng quẽ
Sang năm anh rước em về
Đẹp câu duyên nợ, vẹn bề thất gia...”
Câu 3: Nhưng dòng nước trường giang còn có khi lớn, khi ròng. Thì lòng dạ con người cũng
theo thời gian mà nay dời, mai đổi. Cuối mùa Xuân năm ấy có người đem trầu cau dạm hỏi,
cha mẹ em tham giàu nên nhận lễ gã em (-) Suốt đêm ấy anh nằm không ngủ, đợi sáng ngày
 tìm em han hỏi chuyện vợ chồng em định liệu ra sao? Thì trời ơi! Em chỉ nhìn theo con bướm
chập chờn bay lượn mà khẻ bảo với anh:
“ Việc nầy do lịnh mẹ cha,
Phận em là gái khó cãi qua huyên đường”

Hò...hơ...đèn nào cao cho bằng đèn Ba Giác
Gái nào bạc cho bằng gái chợ Giồng
Ngày mai em làm lễ tơ hồng
Là ngày em bẽ gãy... hò hơ...là ngày em bẻ gãy
... chữ tơ đồng với anh
Câu 4: Đám cưới của em mời đông đủ bà con lối xóm...Còn riêng tôi thì chẳng thấy...
VỌNG CỔ
...ai...mời...
Nghe tiếng cười vui mà gan ruột tơi bời...
Mưa rớt vườn cau theo gió lạnh. Lòng tôi cũng lạnh tợ mưa rơi (-)
Em đi, cạn chén rượu mừng
Tôi về, biết mấy đêm trường khổ đau!
Người ta vui vẻ làm sao
Còn tôi thì mượn giấc chiêm bao gặp nàng
Câu 5: Lễ đưa dâu của em, bà con đổ xô ra xem đông đảo. Mà lòng tôi nát tan như xác pháo
 bên đàng...
...Em cười vui, còn tôi thì lệ đổ muôn hàng...
Dẫu rằng tôi nghèo tiền, nghèo bạc nhưng không có nghèo nhân đạo, thủy chung (-) Nhưng
nhân đạo thủy chung không đổi được ruộng vườn, cơm áo. Còn chung thủy mà chi, khi người
 mình yêu không tình không nghĩa! Chỉ say mê theo vật chất kim tiền.
Câu 6: Năm nay trời lạnh sương nhiều quá! Giàn khổ qua trái đã lớn rồi.Mẹ tôi ngày một thêm
già, còn lụm cụm lo bề cơm nước. Chiều hôm ấy, khi người nấu chín nồi cơm mới gọi tôi vào
dùng bữa và âu yếm bảo với tôi: “ Hôm nay, mẹ nấu nồi canh khổ qua. Một món mà con hằng
 ưa thích! “ Tôi cúi đầu không nói mà lệ cứ rưng rưng, mẹ tôi biết tôi có điều chi đau khổ, nên
người nhìn tôi rồi buông tiếng thở dài.
Ngoài sân có một đôi bướm trắng đang chập chờn bay lượn trên giàn khổ qua sai trái.
Như trêu ghẹo kẻ si tình
Quá yêu người mà không được người yêu ./.


THƯƠNG EM NHIỀU QUA LÁ THƯ XUÂN

Tác giả: Ngô Hồng Khanh
Lối :
Rừng vào xuân rừng thay áo mới 
Lá đỏ rơi đầy phủ lối quân đi 
Giữa lúc hành quân dừng chân anh viết vội 
Gửi về em bên ấy xa xôi 
Vọng cổ :

(1)Anh gửi về em nơi miền xa xôi tổ quốc, đang buổi hành quân dừng chân anh nắn nót con chim mừng xuân đang vui hót trên ….. cành Ở nơi đây rừng vào xuân rừng không có mai vàng , chỉ có hoàng hôn rừng buông sương trắng , và tiếng chim ngàn giục sáng buổi bình minh , thương em nhiều áo vải mong manh , ruộng sớm đồng trưa mưa nắng tảo tần , nuôi con thay chồng đuổi giặc miền xa , đất bám đôi chân bàn tay rám nắng ……
(2)Tết đến năm nay nhớ may thêm con áo mới, đắp ấm thêm chăn khi đêm tối lạnh lùng .

Anh vẫn hành quân vui với núi rừng. Đồng đội bên anh nhưng chàng trai trẻ, ba lô nặng đường dài áo rách đôi vai. Ôm súng bên mình suốt lứa tuổi 20, chưa ngắm mắt xanh của 1 người con gái, chưa nói cùng ai một lời ân ái, giặc đến lên đường
sung lại cầm tay. 
Lối :

Mùa xuân về em hãy nói cùng con 
Mai con lớn con sẽ thành chiến sĩ 
Như chú như cha suốt đời bền bỉ 
Đuổi giặc xâm lăng chưa ngơi nghỉ 1 ngày 

(Vọng cổ)


(5)Câu hát người xưa em hãy ru con ngủ , chí làm trai dặm ngàn mây phủ gấm vóc giang san ta gìn giữ muôn ... đời. Câu hát ngày xưa em hãy chọn lấy lời. '' làm trai cho đáng thân trai xuống đông đông tĩnh lên đoài đoài yên ''. Lịch sử giống nòi hãy thuộc từng trang, che ngắn định lùi con định hình cho k. Ngòi viết học trò mũi lê người chiến sĩ , nhớ nghe con gìn giữ cõi biên thùy .
(6)Mùa xuân này là đã 2 xuân, 2 đứa 2 nơi nhưng lòng ta không giới tuyến . Xa cách đôi ta cho ở nơi đây triệu người xa gặp lại, xà rong mới rực màu cho trai gái kịp mừng xuân, chim két bay về nghe nhạc trỗi ngũ âm, điệu àh vây theo cánh tay cô gái, ánh lữa nhà sàn theo hồn trai rực cháy, nhịp Lâm Vong nghiêng mái nhà sàn. Rừng vào xuân rừng thay áo mới, lá đỏ muôn chiều phủ lối quân đi, giữa đường hành quân dừng chân anh viết vội, thương em nhiều qua lá thư xuân.